Con là của cải quý giá nhất của mỗi người, là điều thiêng liêng nhất của mọi bậc cha mẹ - nếu có đổ lỗi, hãy cho rằng họ quá thương con họ đi, dẫn tới mọi việc đi quá đà, dở lỡ… Chứ đừng trách họ quá cưng chiều con cái, không biết cách dạy con – nếu họ cho rằng mình giỏi trong cách giáo dục thì chẳng cần đem “cục vàng, cục bạc” của họ đến trường học làm gì.
Ảnh minh họa worldvision.org.ph
Sau vụ việc này, càng nhiều con
chữ thốt lên rằng “nghề giáo là nghề bạc bẽo nhất”, “nghiệp giáo dục chua chát
lắm ai ơi”, “nghề này cực lắm tâm huyết lắm mới làm nổi” – Nếu đã thực sự đam mê,
dù bất kỳ nghề nào cũng có cái giá rất đắt – chứ không riêng gì nghề giáo đâu ạ!
Đừng làm vụ việc trở nên nghiêm trọng hơn nữa, hãy lắng đọng lại để suy nghĩ nhiều hơn, càng phân tích mổ xẻ một vấn đề thì không chỉ người lớn đau đầu – mà học sinh lại là người bị tổn thương gấp bội. Hỡi những người “yêu giáo dục”, xin đừng để chuyện của người lớn mà các em lại chịu ảnh hưởng nặng nề; hỡi những người chưa từng làm phụ huynh, xin đừng lên tiếng về việc dạy con cái mà hãy lắng nghe tâm sự của những bậc làm cha mẹ.
Bạn đọc Lâm Hoàng (Tên đã được thay đổi)