12. Đười ươi Bornean
Đười ươi Bornean xuất hiện với số lượng rất ít tại hòn đảo Borneo. Đặc điểm nhận dạng của chúng là gương mặt có phần to hơn cùng bộ râu thưa và ngắn hơn các loài đươi ươi khác.
IUCN đã điền tên đười ươi Bornean vào Danh sách đỏ sau khi phát hiện dân số của chúng đã giảm tầm 60%. Theo ước tính, số lượng còn sót lại sẽ tiếp tục giảm khoảng 22% tính đến năm 2025.
Đười ươi Bornean chỉ sinh nở trở lại sau 6 đến 8 năm kể từ kỳ mang thai gần nhất, khoảng thời gian quá dài để có thể duy trì giống nòi.
11. Pika
Với ngoại hình tròn trịa, cặp mắt to cùng đôi tai dỏng, Pika được ví von như “anh em họ hàng xa” của loài thỏ.
Chúng sinh sống ở khu vực núi châu Á và Bắc Mỹ. Lần đầu tiên mọi người biến đến sự tồn tại của sinh vật đáng yêu này là vào năm 2014, khi một nhiếp ảnh gia người Trung Quốc phát hiện ra chúng đang kiếm ăn ở tỉnh Tân Cương.
Ước tính, chỉ còn vỏn vẹn 1.000 con trên khắp thế giới. Tuy nhiên, số lượng Pika hiện nay đã giảm 70%.
10. Rái cá lớn
Loài rái cá này sở hữu kích cỡ vượt trội với chiều dài có thể lên đến 2m, rái cá lớn tập trung xuất hiện ở khu vực Nam Mỹ.
9. Báo Mãn Châu
Báo Amur là một trong các loài động vật hoang dã đang phải đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng cao nhất.
Sở hữu cơ thể nổi bật với hai gam màu vàng và cam đậm cùng hoạ tiết da báo điển hình, báo Amur có thể nặng đến 60kg cùng chiều dài thân xấp xỉ 5m. Ước tính, báo Amur có vận tốc chạy lên đến 37 dặm/giờ.
Hiện nay, báo Amur chỉ còn xuất hiện ở phía Đông nước Nga và hoàn toàn bị tuyệt chủng ở Trung Quốc. Theo tổ chức bảo vệ môi trường WWF, số lượng của loài báo này chỉ còn tầm 60 con.
8. Chồn sương chân đen
Chồn sương chân đen từng có số lượng rất lớn ở khu vực Bắc Mỹ, tuy nhiên, vì sự lây lan không thể kiểm soát của bệnh dịch hạch và nạn săn bắt mà chúng bị đẩy đến bờ vực tuyệt chủng.
Vào năm 1987, tổ chức IUCN gọi chúng là giống loài “tuyệt chủng trong tự nhiên” nhưng may mắn thay, nhờ vào chương trình nhân giống của chính phú Mỹ mà cho đến nay, ước tính có khoảng 300 đến 400 con có cuộc sống hoang dã đúng nghĩa. Trong quá khứ, số lượng của chồn sương chân đen chỉ tầm 18 con.
7. Cáo Darwin
Loài cáo Nam Mỹ này được đặt tên theo nhà bác học Charles Darwin, người có công phát hiện ra chúng vào năm 1834.
Mối tương quan giữa loài cáo xám này với môi trường sinh thái vô cùng chặt chẽ. Chính vì lẽ đó, nếu chúng ta muốn bảo vệ chúng thì phải ra sức bảo vệ môi trường sinh thái xung quanh.
6. Tê giác Sumatra
Tê giác hai sừng Sumatra được tìm thấy ở một số quốc gia thuộc khu vực Đông Nam Á như Indonesia, Malaysia và Myanmar.
Hiện nay, số lượng của loài tê giác này chỉ còn khoảng từ 220 đến 275 con.
5. Kền kền trắng
Kền kền trắng được tổ chức IUCN xem là loài động vật hoang dã có mức độ suy giảm giống nòi “thảm khốc” nhất. Hơn 99% dân số của loài chim này đã biến mất kể từ năm 1980. Nguyên nhân chính dẫn đến sự suy giảm này là vì chúng bị ngộ độc xác chết, nguồn thực phẩm quen thuộc của loài kền kền.
4. Tê tê
Tê tê sinh hoạt đơn lẻ và khi đêm xuống, tê tê sẽ dùng bộ “áo giáp” cứng cáp của mình để thực hiện những chuyến săn mồi.
Ảnh: Jane Goodall’s Good For All News.
Được tìm thấy chủ yếu ở châu Á và châu Phi, tê tê đang phải đứng trước nguy cơ bị săn bắt của các tay thợ săn chuyên nghiệp. Theo đài CNN, mỗi năm có ít nhất 100.000 con bị bắt lấy thịt.
3. Sao la
Được tìm thấy lần đầu tiên vào tháng 5 năm 1992, Sao la thường được gọi với cái tên khá mỹ miều là “kỳ lân châu Á”.
Theo WWF, Sao la là giống loài vô cùng quý hiếm, tổ chức này cũng chỉ trông thấy chúng được 4 lần trong môi trường tự nhiên. Sao la chủ yếu sinh sống ở Việt Nam và Lào.
2. Cá heo Vaquita
Cá heo Vaquita nằm trong nhóm các loài họ cá voi đang có nguy cơ bị tuyệt chủng cao nhất trên thế giới.
Đây được coi là loài cá heo sở hữu kích thước nhỏ nhất với chiều dài trung bình xấp xỉ 1,4m. Rất hiếm để mọi người có thể gặp loài cá này trong tự nhiên và đặc điểm duy nhất để nhận diện chúng chính là vòng tròn màu đen bao quanh hai mắt cùng phần đầu khá đặc biệt.
1. Khỉ nhện đen Peru
Được tìm thấy chủ yếu ở miền Đông Nam Mỹ, số lượng khỉ nhện đen Peru đã giảm 50% trong suốt 45 năm qua.
Với những lý do cơ bản như không có môi trường sống, nạn săn bắt hoành hành hay khí hậu biến đổi, các loài động vật hoang dã đang từng ngày đối mặt với nguy cơ bị tuyệt chủng. Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ sinh thái của chúng ta. Hãy tưởng tượng, đến một ngày nào đó, con cháu chúng ta sẽ không còn được tận mắt nhìn thấy những sinh vật tuyệt đẹp này nữa. Đó hẳn là một sự thiệt thòi và đáng tiếc.